Thứ Bảy, 27 tháng 7, 2013

Vô đề



Người ta vẫn đến với nhau
bằng tình yêu nồng nhiệt thuở ban đầu
Để tẻ nhạt dần trong duyên nợ thân quen
Có người vì giận dỗi hờn ghen
Người bạn đời chung say tìm hương sắc khác
Có người ray rứt buồn phiền
Kẻ hợp duyên không hợp tròn giai ngẫu
Người muộn mằn con,
Kẻ sinh đàn nheo nhóc...
Bao nhiêu nguyên cớ đời khốn nhọc
Để lời yêu hóa tiếng nguyền trầm trọng
Ta đi vào vết xe lăn
Không tiền tài
Không danh vọng
Từ bao giờ giận hờn không biết khóc
Còn lời cứ đối lời như đối ngọn gươm dao
Năm tháng chất chồng hằn học dâng cao
Tim bọc nhân xơ những mầm ung mủ
Cảm ơn một lần bất chợt nhớ về những ngày
          hoa mộng cũ
Chưa mất nhau để hốt hoảng kiếm tìm...
Vẫn biết lòng đầy cao ngạo
Chưa dễ gì nhường một tiếng lặng im

Ước gì lời đã phóng đi không cắm vào hồn
         như những mũi tên
Ước gì... ta lại khao khát nhau đêm đêm...

Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét