Chủ Nhật, 28 tháng 7, 2013

Đốt hoa đăng



Thắp một ngọn hải đăng
Một ngọn tim
Vào mênh mông phẳng lặng.

Về
Âm thầm cúi xuống - đốm hoa đăng
Leo lét nhận ra mình ở đó
Rất nhỏ nhoi - mà đã mộng phiêu bồng
Mộng
Chỉ mộng - những khi mơ tầm lớn
... để cho đời đôi lúc biết đi rong
Biết thoát ra - dù đã lỡ lầm một bước...
(Chưa cam tâm nhận chịu số phận)
Thời đại mới
Học đòi cho phụ nữ
Không thẹn thùa nhốt bít tâm tư
...Còn kịp không?
Mơ làm bước mới...
(Bước nữa rồi - lỡ cũng tan hoang...?)
Đâu có dễ
Những Big bang cá thể
Hạt bụi bắt đầu phân nửa sát na...
Không mơ chi ai abang cái thế
Xin cho vừa một đấng tùng quân...
Bóng tùng quân
Đời nay sao hiếm thế?!
Những nhập nhòa -
đây - đó
ng bon sai
Trái khổ qua trắng lòng - lỡ nhả...
Lại nát buồn
Hóa kẽ chẳng trung trinh
Muốn khóc lắm - nhưng biết mình không còn nhỏ
Để có một người - đủ lượng bao dung
Về
Bên sông thắp hoa đăng - gởi gió
Trôi đi thôi
Vì nước cũng đẩy thuyền.

Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét