Thứ Hai, 29 tháng 7, 2013

Nỗi niềm với Huế



Không bình lặng như dòng sông quê mẹ
Bởi tôi xa vừa nháo nhác trở về
Đầy rộn rã - nôn nao - Tôi như là đứa trẻ
Thèm ngêu ngao cười, khóc hết một lần.

Nước thật hiền cũng vướng vấp bước chân
Tay cứ nắm, cứ xòe ra níu bắt
Tôi ngây ngô vụng về òa khóc
Trốn vào những đôi mắt bao dung.

Đã nói được gì với Huế nỗi nhớ nhung?
Ngày mạ bồng đi tôi chập chững
Thấm đượm câu hò từ đó trong nôi
Khao khát lâu rồi nay ở giữa quê tôi.

Tôi loanh quanh mấy ngày vồi vội
Dùng dằng chia tay hai phía cũng nhà
Huế có biết chừ có đứa con xa
Chưa thỏa nhớ, nguyện sẽ về Huế nữa.

Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét