Thứ Hai, 29 tháng 7, 2013

Nền tảng



Anh vỡ từng tấm bê tông
San bằng đất trũng
Những ngách chuột đào dưới móng xi măng
Tiếng gõ thời gian đều đều rơi rụng
Không hàn nỗi trống xa sâu
Trên móng cuộc đời
Trái tim lựng khừng - thi thoảng
Nền cát trụt dần không biết vào đâu
Điều níu giữ
Như ly nước đầy sóng sánh
Lời bất đồng
Giọt cuối lửng lơ treo
Đếm những gắng gượng yên lành
Tháng năm sần sẹo
Thiên lệch xuống mặt người
Bình phẩm ngu ngơ
Anh với ghét, yêu cố tình thiên hạ
Đau bằng chút vô tâm xiên xẹo người đời
Lũ trẻ con như cây vô tội vạ
Vun đắp tro bùn chen ý tưởng mai sau
Hứng cả hai tay phàm
Không phải mái nhà tôn rỉ
Trụ ruỗng - đành giả dối cho con
Xây mãi bây giờ
Và đến cả tương lai
Còn lơ lửng giọt nước tràn trên ly mòn mỏi
Sẽ có một ngày nghiệm ra điều trông đợi
Ta cũng đi
Cạn được đời này.

Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét