Chủ Nhật, 28 tháng 7, 2013

Sài Gòn ở đấy



Sài Gòn
Ở đấy
Có anh
Trời xanh mắt biếc mây thành dải tơ
Em thành nhân vật của thơ
Của anh của nắng của bờ hoa hương.

Sài Gòn đấy
Chợt dễ thương
Giờ cao điểm những con đường nắng lên
Mấp mô rào chắn gập ghềnh
Em qua
Biết lấy chi đền công anh?

Muốn nhờ vòm lá cây xanh
Nghiêng mình dịu xuống che anh bóng vừa...

Sài Gòn
Ở đấy - chút mưa
Ngập chân thêm nữa em chưa kịp vào

Sài Gòn
Mưa thấp
Nắng cao
Nắng mưa đấy hóa ngọt ngào đó anh.

Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét