Thứ Hai, 29 tháng 7, 2013

Xin lỗi... mình


Xin lỗi anh
Trăm lần em đã muốn
Đưa anh vào mộng mị mối đồng duyên
Cung phím lệch nốt nào cũng lỗi
Cũng chẳng làm cho nhẹ nhàng lên.

Đừng trách thơ sao nặng nề quá đỗi
Trái ưu phiền gông cột hết hồn nhiên.

Xin lỗi người
Tôi yêu vì muốn dệt
Một bóng hình hoàn thiện của lòng riêng
Thơ lãng mạn đối đất trời tha thiết
Mà lạnh lùng giữ khoảng cách chông chênh.

Ngoảnh chốn nào cũng cô đơn, cũng biết
Cả cuộc đời hiện hữu chẳng bình yên.

Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét