Thứ Hai, 29 tháng 7, 2013

Stress



Hét vào một ngày quá tải
Ơ hay! mình cũng cộc cằn
Quơ tay thêm điều vung vãi
Chân đi cuồng dẫm vết chân.

Xót thầm cho ta lạc lõng
Đâu nào bè bạn sơ, thân
Tưởng đâu dễ được tỏ bày
Tìm quanh tứ bề vẫn rỗng.

Thương người tội tình đến vậy
Đem chung suốt cuộc đời này
Mãi không bằng người duyên lỡ
Ôi! so đo hoài - không hay.

Từng phen hốt vào mảnh vỡ
Có keo nào dán lại toàn?
Biết người cũng đau máu đỏ
Mà lời trùng điệp gieo mang.

Trong ngày mấy tâm trạng khác
Tim không xuôi thuận một dòng
Niềm bao dung mình còn khát
Độ lượng cho người
                               được không?!

Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét