Thứ Hai, 29 tháng 7, 2013

Bờ và sóng



Có lần nghe sóng hát
Lòng cuộn xô vỗ bờ
Ta tan vào cung nhạc
Cháy bùng lên cơn mơ.

Có lần đi đuổi bắt
Chú còng nhòa cát trắng
Vô tình ta chợt gặp
Phiến diện một màu trăng.

Đừng nắng rồi mưa giăng
Đừng nồng nàn để nhạt
Đừng quấn quít rồi không
Xin đời cho tĩnh lặng.

Nhưng ta là gió chướng
Là nắng rát - cuồng giông
Ta yêu trời bão động
Xa xót một niềm mong.

Người - Từ đâu chưa tới?
Ta hoài đời vẫn gọi
Sóng xô bờ mãi mãi.

Ta thành biển chơi vơi.
Ta thành biển chơi vơi!

Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét