Chủ Nhật, 28 tháng 7, 2013

Một mình



Buổi thứ nhất
Thức dậy một mình
Gối chăn phẳng phiu
Bốn góc mùng vuông vắn
Ta như thiếu nữ đồng trinh
Ngủ qua đêm bình yên
Sau những phập phồng lo sợ
Ba mươi năm ám thị tưởng điều bất trắc
Khi không có người đàn ông trong ngôi nhà rộng trống.

Buổi thứ hai
Thức dậy một mình
Hơi sương se se bên cánh màn lay động
Niềm bất an tan đi
Sự bộn bề tan đi
Căn phòng gọn gàng hơn điều lo lắng
Những đứa con trai thay phiên treo mùng cho mẹ
Buổi sáng đã rời khỏi nhà nhẹ nhàng khép cửa.

Buổi thứ ba
Thức dậy
Âm thanh dòng xe ùa vào phòng giục giã
Di động rung
Xiêm áo gợi sắc màu
Những đốm nắng vàng lên ngạch cửa
Ưu tư như lớp áo ngoài
Vuột ra
Rơi xuống
Có gì đâu mà sợ không có một người cho cuộc đời đến vậy?
Ta cần chốn tựa nương không???

___________________________________________________
Bội Tình - Tập thơ Lê Mai - Nhà xuất bản Hội N Văn - 2010

Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét