Chủ Nhật, 28 tháng 7, 2013

Và tôi



Biết không hiện hữu dòng sông
Để thao thiết chảy ở trong lòng bờ
Và tôi
quá bước hẫng hờ
Lạc hoang mạc đến bất ngờ
    nhân gian
Không quàng buộc nổi đa đoan
Tôi mơ tịnh độ bình an ở gần
Và tôi
rùng thoát bao lần
Lại vô cớ nhận một vòng mỏng tang.

Đường trần
qua có dễ dàng?
Bạc đầu với những nhập nhằng chốn đây
Và tôi
như nước đã đầy
Như sông đã tận biết ngày chờ vơi
Tôi "tri thiên mệnh"
phận rồi
Đã qua "bất hoặc" biết đời nông sâu.

Nước không dòng chảy về đâu
Trăm năm bắt mỗi chiếc cầu nhân sinh.

Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét