Chủ Nhật, 28 tháng 7, 2013

Ký bút Sơn Đừng



Đất trời đầy - ta đến
Biển đảo - ngày ta qua
Canô vừa tách bến
Sóng dãn dài - lan xa.

Canh bên ta bạn hữu
Nụ cười đằm lắng sâu
Thắm chút men như rượu
Gợi thơ vần nên câu.

Đây Bến Lừng xuống lội
Áo trần vai nắng ngàn
Buổi cơm trưa kết nối
Bạn bốn phương một bàn.

Bãi Sơn Đừng - Đằng Hạ
Người già vắng đi đâu?
Rầu rầu Miếu Cổ đó
Ta về - ai đến sau?

Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét