Thứ Hai, 29 tháng 7, 2013

Khắc khoải



Từng vạt - từng vạt tóc
Rơi theo nắm vuốt bàn tay
Lẫn lộn hai điều cười, khóc
Dễ dàng chi giấu lòng khô sạn
Tôi muốn khóc
Thật đơn giản
Nhưng khối xơ băng không tan thành nước mắt
Dễ dàng chi
Cả khóc!

Từng vạt lơ thơ - từ tay tôi xuống cho anh
Niềm cay cực khôi hài
Hay không? nỗi đau cũng lạ
Cả ý tưởng khát khao được mềm lòng
Ngắc ngoải sự chai cằn sỏi đá
Tôi muốn khóc
Sao không cấu được ngực mình xé thoát bên trong
Như người quy y xuống tóc
Về phương trời xa xôi
Điều sẽ đến - đợi chờ khốn nhọc
Cũng không thể hóa mình cứng cỏi
Dìm chết cuối cùng một ý hoa hương
Thời gian đi bằng dích dắc
Gỏ soi mù mịt con đường
Tôi đi bộn bề sau, trước
Xáo trộn nỗi đời quen thuộc
Có thể nào bóp vỡ giọt nước mắt dễ dàng
Khắc khoải cả một điều
                                        muốn khóc!

Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét