Chủ Nhật, 28 tháng 7, 2013

Đành tin



Căn nhà vẫn từng hồi mở cửa
Và nói lời không tiếp nhận - vô tâm
Một - mười - và hơn mười lần nữa
Đã hóa quen thành nếp không lầm.

Ta vẫn giọng điệu chưa từng đổi khác
Mà tưởng hôm qua mạnh mẽ - rạch ròi
Cây đàn khảy chừng bao nốt nhạc
Ngỡ bổng trầm cung bậc thoát cao hơn.

Đi mỏi gối chân chồn ngoảnh lại
Vẫn là quanh quẩn một khuôn viên
Đất trời cao ngái kia quảng đại
Định góc nhỏ nhoi này làm riêng?
Bao cột buộc từng nghe bức thoát
Mệnh từ tâm tự tạo đa đoan
Ta đành tin mọi điều như áo khoác
Mai kia lột trả
Hết lo toan.

Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét