Về nhà. Đặt giỏ chợ xuống bếp, trên bàn có một
cánh hồng của một ai đó mang đến tặng. Các con tôi lau nhau tả dáng, tả hình, mỗi
đứa một cách, rốt cuộc tôi chẳng đoán được là ai(?). cắm cánh hoa vào ly nước,
nhàu nhĩ lạc lõng.
Lúc sáng sớm dắt xe ra
chợ nghe cô chủ tiệm may bên cạnh nhà la lên:
-
Tui
không nhận! Là tui không nhận!
Anh chồng cô với bộ mặt điển trai, lúc nào cũng có
vẻ nồng nàn tình tứ, anh chàng phong lưu công tử đầy quyến rũ, cũng đầy tài
trăng hoa nhăng nhít... hai tay ôm một bó hoa hồng to tướng nhăn nhở nịnh vợ.
Cô vợ né tránh xua đẩy:
-
Không
nhận! Không nhận!
Tôi chợt nhắc nhở mình hôm nay là 8/3. Từ lâu rồi,
chồng tôi bảo:
-
Bày đặt!
A dua theo mốt! Lễ hội cái gì?!