Chủ Nhật, 28 tháng 7, 2013

Thương người



Ta buồn ta khóc với thơ
Người buồn người cứ giả vờ không đâu!
Cứ là một đấng mày râu
Là nghênh ngang chẳng lụy cầu
tha nhân

Trên trời một đám mây bông
Dưới đất một sợi tơ không tựu hình
Khi không tơ thắt buộc tình
Lòng kiên gan thả...  sao hình như mang?

Sông buồn mặt nước trôi toang
Ta buồn ngày tháng dênh dang ở hoài

Người buồn biết ngỏ với ai?
Ta buồn... còn biết dựa vài câu thơ...

Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét