Thứ Hai, 29 tháng 7, 2013

Chân thật




Có thể mắt rất buồn
Nhưng có phần ảo tưởng...
Sẽ như lôi cuốn được ai vào
Xin chớ khen ánh nhìn em rộng
Chẳng mênh mông đâu - lòng rỗng tuếch lơ ngơ
Đã lui chân thời tin nghe lời ca tụng
Xác đẹp làm gì bằng số đẹp phải không?

Nào: "hiền ngoan" "vẹn toàn" "thánh thiện"
(không hiểu người hay khía cạnh đời chệnh choạng?)
Em bao lần từng hét toang
Từng vất tung tận cùng ngôn ngữ
(Văng mạng hơn gã thô lỗ của đời mình).

Có thể hiền ngoan bởi vì bất lực
Không có tài giảo hoạt lúng liêng
Không kiên định để phá sập đi rồi sắp lại
Thoáng chớm ý đồ xong phó mặc buông xuôi.

Dòng trí tưởng vốn tràng giang đại hải
Nhưng thổ lộ đôi lời đã cạn hết cuồng ngông
Em nhẹ dạ cả tin - từng bị xéo cười bao bận
Nên ứng phó với đời bằng bộ mặt chân tu
Không có gì đâu - dẫu nhiều tư lự.

Lời đã chắp từ lòng chân thật nhất
Anh giống như bao người thiên hạ
Thích lật tìm những gì trái ngược
Em là em thôi - bình nhật - đời thường.

Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét