Chủ Nhật, 28 tháng 7, 2013

Xa người



Xa người vừa mới hôm qua
Tỉnh ra một giấc đã là ngày mai
Thường thôi Xuân ngắn Đông dài
Niềm vui chóng hết buồn hoài gieo mang.

Tôi ngồi như thể sang trang
Bỗng nhiên nhẩm đếm những hoàng hôn đi
Lật lên sợi tóc xanh thì
(mới đem nhuộm lại những khi tự lừa).

Hỏi thầm
thanh thản thật chưa?
(Một ly biệt sẽ thoảng qua dễ dàng?)
Xa người tưởng rất bình an
Giật mình
đau chiếc lá đang chuyển cành.

Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét