Nhặt lời yêu
ném vào lòng biển cả
Ta chẳng bao giờ nhận lại gì đã cho
Dòng đời trôi
chân bước vẫn phải dò
Lòng biển tựa lòng người muôn sóng lấp.
Chẳng phải một lần
nên thêm lần nữa vấp
Mặc người phân bua
múa máy miệng đời
Ta cơn đau thoát nhẹ
trận cười
Đêm mộng vỡ
với tìm chân mộng khác.
Tim chẳng cứng nhưng khối lòng ngạo mạn
(Lúc yếu hèn ta biết chỉ riêng ta)
Quẳng mối tình si bay vèo cơn gió
Hụt hẫng nào,
năm tháng cũng phôi pha.
Góp nhặt thời gian
Chưa hề chối bỏ
Ta mang theo ký ức cuộc đời
Tất cả trầm thăng
và ngươi
từng đã có
Trải sáng trong dưới mặt trời.
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét