Thứ Bảy, 27 tháng 7, 2013

Đời còn bao dung


Sẽ đứng hát vu vơ
Khi chiều buông chạm tóc
Những điểm sao trời mờ
Đèn phố lên nhòe mắt.

Như vẫn có nơi chờ
Từng dòng xe thoắt ngược
Dừng bước giữa bơ vơ
Âm thầm trông phía trước.

Dằn dỗi tiếng chia xa
Còn không hay sẽ mất?
Thắp sáng một mái nhà
Xin đất trời vun đắp.

Hát đi gió nào qua
Lối chiều nghiêng pha tóc
Chợt lòng bao dung ta
Đợi tim mềm bật khóc.

Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét