Thứ Bảy, 27 tháng 7, 2013

Khóc Phi Hùng


Sao anh chơi ngng thế
Không đi mà để người khiêng?
Đất lấp lại rồi
Sao ngẩng mặt
Để cười quặt quẹo dáng hình xiên

Tôi khóc một người rất lặng yên
Thơ bay tìm bạn kết chân trời
Sợi tơ xa mảnh tầm sợi khói
Dứt nén nhang đời
Anh nghỉ ngơi
Đất nghìn năm nữa
Kia là đất
Mảnh hồn trong lá cỏ không nguôi
Còn như mắt sáng chong trời thức
Hỏi hoài mệnh số
Vậy mà thôi?!

Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét