Thứ Bảy, 27 tháng 7, 2013

Cạn sâu



Trong lý lịch
Đứa con trai ngây ngô viết
Nghề nghiệp Cha: rửa chén
                               Mẹ: làm thơ
Phút phì cười thoắt mất
Đổi ngẩn ngơ
Thế sự năm châu
Bên bàn cà phê sớm sớm
Anh về
Cái quán cỏn con
Chồm hổm
Vầy thau chén bát chất lại đầu hôm
Chớ trách lời con thơ dại
So thấy gì
Thấp hèn?
Trọng đại?
Việc đàn ông!
Việc đàn bà!

Chí hướng nào to?
Sự nghiệp nào nhỏ?
Thì anh...
Cứ rửa dĩa cạn, dĩa sâu
Bát to, bát nhỏ
Ngẫm tình trong mà cạn, sâu.

Phải vì em là phụ nữ
Thấp một cái đầu
Vu vơ năm tháng
Mà làm thơ
Thì có được gì đâu?

Thôi để cuộc đời, mặc kệ!
Cũng qua mau
Thau chén bát 
Cũng làm nên một cõi...

Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét