Cảm ơn... cái bữa giận chồng
Lang bang quanh phố
nghiến ngầm thơ cay
Để tình cờ... gặp người đây
Nhắc thời xưa cũ... tháng ngày nào quên
Sóng dài
vỗ bãi mông mênh
Bật lên bao ước vọng dềnh dập sâu
Đã không duyên nợ gì nhau…
Thì nay cũng vậy,
chớ đâu là gì!
Tình cờ,
chỉ vậy mà đi
Lời đùa nhung nhớ
cười khì... vui vui
Cảm ơn... con mắt có đuôi
Để cho ta tưởng như đời còn xuân.
Tự nhiên nhẹ bổng lòng trong
Bao nhiêu u uẩn đời vòng bay đi.
Bao nhiêu u uẩn đời vòng bay đi.
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét