Chủ Nhật, 28 tháng 7, 2013

Buồn nữa



Vùng vẫy trốn nỗi buồn trước mặt
Tôi giẫm chân vào vũng kế kề bên
Buồn thứ nhất chẳng hề ai buộc bắt
Buồn thứ hai tự nguyện quấn vào thêm.

Đường trần vô vi muốn đi vào nẻo Phật
Tâm tục phàm không với nổi thanh tao
Buồn ngất nghu làm nên tiếng khóc
Dò dẫm tìm không biết thoát ra sao.

Khánh chuông ngân vô tình trên lối dạo
Ngẩng mặt nhìn thăm thẳm phía trời cao
Vầy tơ rối vẫn thân đời ngang nga
Nghe vọng âm như một bước lạ nào.

Buồn nối tiếp dựng vách buồn nương tựa
Người đưa người khuất phục nhận yêu thương
Buồn cũ quen lại những buồn mới nữa
Biết sẽ buồn mà vẫn dấn sâu hơn...

Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét