Thứ Năm, 6 tháng 6, 2013

Hồi sinh



Ta từ vực thẳm nào lên
Giữa muôn hoa cỏ, nhớ riêng một người
Tự sâu trí tưởng nụ cười
Bao dung như đỡ nương đời nhau đi

Bấp bênh giữa mé phân lìa
Rạch mây hoang vũ sáng lòe không gian
Vượt ra sương ảnh vây ngàn
Thất thơ đối diện điêu tàn xung quanh

Ta từ khắc khoải nào thành
Lạc trong thiên hạ đói cành tay đưa
Khuyết hao tự bấy đến giờ
Tỉnh trong mơ lại vin bờ chiêm bao.

Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét