Thuyền đã đi rồi
nước nước trôi
Con sông
đôi bến
nỗi đầy vơi
Chiều vàng soi bóng vàng hiu hắt
Buồn ẩn trong lòng chiếc lá rơi.
Quay về
lối cũ đường lau lách
Sóng vỗ ven bờ rêu đá xanh
“Còn quanh quẩn mãi chi đèn sách?
Sao chẳng lên cùng theo với anh?”
Sao chẳng lên cùng theo với anh?!
Để bàn tay vợi
mộng không thành
Lời yêu ngỏ muộn, tình như vội
Ngày tháng đi, về dấu mỏng manh.
Thôi cũng vô tình như thế thôi
Ngày mai phố rộng, vắng một người
Trong lòng riêng biết mưa đang tới
Hoàng hôn trùng lấp
lấp chia phôi.
lấp chia phôi.
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét